jiāng nán chūn rì, qīng shān lǜ shuǐ, yān huā zhào shuǐ, fēng guāng wàn zǎi.
江南春日,青山绿水,烟华照水,风光万载。
chūn fēng chuī yè luò, xiǎo yǔ xì lián huā, shān sè yáo kōng kuàng, hé shēng rù jìn jiā.
春风催落叶,小雨细莲花,山色遥空旷,荷声入近家。
qīng liú yíng rào, xiǎo qiáo héng guò, liú shuǐ dài yān guī, fēng jǐng yī piàn.
清流萦绕,小桥横过,流水带烟归,风景一片。
rén jiān sì shí, bǎi nián róng kū, zhī yǒu cǐ zhōng qíng, yǒng bú gù.
人间四季,百年荣枯,只于此中情,永不顾。
zhè shǒu shī zài pīn yīn de dìng yì xià, tóng yàng néng fā huī chū jiāng nán chūn rì de měi lì fēng guāng hé shēn shēn de qíng gǎn.
这首诗在拼音的意义下,同样能发挥出江南春日的美丽风光和深深的情感。